Chớm đông,chút se lạnh của cơn gió lạ cũng đủ làm ta xao lòng, sự dịu nhẹ của tia nắng ban mai, chút sương còn đọng lại trên lá khẽ rơi,...dường như đó là sự khởi đầu cho sự chuyển dịch của đất trời.
Thế đó!!! Dòng thời gian cứ trôi, bất chợt nhận ra Đông khẽ đến từ bao giờ, chẳng mấy mà....
Nhìn lại lũ bạn già, đứa nào cũng tất bật với công việc, gia đình mà quên mất rằng bản thân cũng cần chút thời gian riêng ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét